Cô cảm thấy ho àn toàn dẻo dai, lâng lâng, như thể cô đang bồng bềnh trên biển vậy.
Cơ thể cô đang di chuyển lên xuống còn phía dưới đầu cô một nhịp đập đều đặn dịu d àng đang cùng nhịp với con tim cô.
Cô cảm thấy hết sức kỳ diệu, hết sức an toàn… Tiếng chuông điện thoại réo l ên như một sự gián đoạn kỳ cục tâm trạng đang hớn hở của cô và cô lầm bầm một tiếng phản đối.
Rời giường của cô nhúc nhích bên dưới cô và cô bám chặt vào nó, đáng lẽ là những ngón tay của cô phải bám vào tấm ga giường thì lại là một làn da ấm áp, săn chắc.
Mắt cô bừng mở và cô ngẩng phắt đầu lên lúc Rhy duỗi thẳng ra một cánh tay vạm vỡ rồi nhấc ống nghe lên trên bàn cạnh giường.
“Chào em,” Anh thì thầm ngáy ngủ, giọng anh thậm chí c òn khàn hơn nhiều so với lúc anh hoàn toàn chưa tỉnh giấc....